Skip to main content

Người thanh niên tìm thấy ma túy. Bạn bè rủ rê anh dùng thử chất kích thích màu trắng trong vũ trường. Như giọt mưa rót vào mặt biển, anh cảm giác mình đã bẻ khóa được bí ẩn cuộc đời. Chưa bao giờ anh thấy thoải mái dưới lớp da của mình hơn thế. Cha anh, một kẻ phong kiến thô lỗ, đã khiến tuổi thơ anh khốn khổ bằng những màn lột trần truồng cột trói bắt ăn cứt ở ngoài đường khi anh nghịch ngợm chòm xóm.

Không ai nói với anh rằng: “Anh sẽ chết. Loại nghiện như anh rồi sẽ vào tù, vào trại, hoặc chết”. Cha anh xích anh lại. Trên tấm phảng đen lạnh ngắt, anh gào thét hoang dại mỗi đợt lên cơn. Khi tỉnh, anh lại quyết tâm chịu đựng vì khao khát với một người phụ nữ. Anh đã hứa sẽ cai nghiện để cưới cô. Cuối cùng tình yêu cũng chiến thắng, anh từ bỏ được ma túy và cưới cô làm vợ.

Người đàn ông tìm thấy rượu. Hết ma túy đến rượu. Chất cồn len từ cuống họng xuống nồng nàn gan phổi. Cơn đau, cơn đau biến mất. Khi cơn đau quay trở lại, ông hiện hình thành con quỷ trong gia đình. Ông xiết tay bóp cổ vợ. Vợ ông bỏ đi. Ông quật roi rầm rầm lên chiếc giường tồi tàn lên tay chân con gái con trai. Con ông cũng bỏ đi.

Ông sống một mình cô độc từ đó. Ông không làm việc được. Ông ở trong một căn phòng khăn mùi với chiếc mùng rách tả tơi và đống áo quần cũ mèm. Ngày qua ngày, ông lặng thin lê lết từ nhà bà con này sang nhà bà con khác xin cơm và ít tiền. Có chút tiền, ông lại đổ tất vào những chai rượu. Đêm đêm ông ra trước hiên nhà, nhìn chồm hỗm nhìn xa xăm, la những đứa trẻ chạy đùa qua trước mặt. Ông bất cần đời và đời dường như cũng chẳng cần ông nữa.

47 tuổi, ông chết vì xơ gan.

Bài học rút ra: đừng nghiện ma túy và rượu. Ngạc nhiên chưa?

Bài học tiềm ẩn khác: cuộc sống của bạn có thể thay đổi chừng nào nếu bạn nhờ giúp đỡ.

Người đàn ông đó là cậu tôi. Suốt 10 năm trẻ thơ, tôi đã nhìn thấy cậu chết dần chết mòn từng ngày. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy cậu nhờ giúp đỡ. Tôi cũng thấy rất nhiều người, không hỏi giúp đỡ cho những vấn đề của đời mình. Và tôi thấy cả tôi, cứng đầu tìm cách vượt qua vấn đề một mình.

Dưới đây là 7 bài học về sự giúp đỡ mà hiếm ai thừa nhận với bạn.

#1: Chúng Ta Có Những Điểm Mù Trong Tâm Trí

Mọi người đều cần giúp đỡ, để thay đổi hành vi hay thay đổi cách cảm nhận về một vấn đề.

Mọi người đều cần giúp đỡ, để thay đổi hành vi hay thay đổi cách cảm nhận về một vấn đề.

Như nghiện rượu và nghiện ma túy, chúng ta cũng có những vấn đề tiến triển dần. Nó trở nên tồi tệ hơn từng ngày. Khi bạn nói, “Không, mình không có vấn đề”. Thực ra bạn muốn nói, “Mình đếch quan tâm”.

Nếu ai đó nói bạn, “Này bồ, bồ có vấn đề đấy”, phản ứng đầu tiên là bạn tự vệ. Bạn đổ lỗi cho người khác trước thay vì nhìn lại chính mình. Như hàng vạn mũi kim chích. Như nổi dị ứng. Có một điểm mù trong tâm trí bạn bảo bạn rằng bạn không có vấn đề. Thế mới khó.

#2: TẤT CẢ Mọi Người Đều Cần Giúp Đỡ

Ai cũng có những thời khắc đen tối trong cuộc đời.

Tôi ước gì điều kiện cần chỉ là một cuộc đối thoại và những cái gật đầu thức tỉnh, nhưng chuyện không dễ như thế. Không biết bao nhiêu lần bạn tôi đã gọi chỉ để nói:“Điều độ đi. Cầu cứu sự giúp đỡ. Làm những gì ngược lại bộ não bạn đang làm.” Mọi phiên bản của cuộc đối thoại đó, tôi đã gật đầu và bảo, “Hay quá. Mình sẽ làm ngay”. Rồi tôi làm một ngày, hai ngày, ba ngày, rồi tôi lại trở lại lối mòn cũ. Đôi khi tôi trở lại lối mòn ngay sau khi vẫy tay chào bạn.

Chúng ta tự ái, xấu hổ, mặc cảm, nghĩ rằng mình thua kém người nên mình mới cần giúp đỡ. Cái tôi chặn cửa ngăn ta lao ra ngoài. SAI. Tất cả mọi người đều cần giúp đỡ. Chúng ta cần giúp để thay đổi hành vi hoặc thay đổi cảm nhận về một vấn đề.

#3: Khi Bạn Từ Chối Sự Giúp Đỡ, Mọi Thứ Sẽ Tệ Đi

Cuộc sống có cách để khiến bạn khiêm tốn.

Khi tôi từ chối sự giúp đỡ cho những vấn đề của mình, mọi thứ rơi rụng dần. Tôi mất mối làm ăn. Tôi trở nên xấu xí. Tôi không làm việc nổi. Tôi không học nổi. Tôi không vận hành nổi. Tôi chán thở, lười sống và cạn nước mắt.

Những người tôi yêu và tôn trọng dần bước ra khỏi cánh cửa. Vào cuối ngày, có thể khi bạn nhận ra bạn sẽ mất tất cả thì bạn mới bắt đầu nghe lời khuyên từ người khác.

#4: Bạn Không Biết Câu Trả Lời Cho Tất Cả Mọi Thứ

Đây là cuộc sống. Bạn không biết có gì ở đây, điều gì sẽ chờ mình.

Đây là cuộc sống. Bạn không biết có gì ở đây, điều gì sẽ chờ mình.

Cuộc sống vừa đáng sợ vừa kỳ diệu.

Bạn có thể đi về nhà và bị xe cán, hoặc bạn có thể mua trúng tờ vé số độc đắc từ cậu bé còi cọc đường phố. Bạn không biết. Bạn không biết cuộc sống có gì cho bạn.

Điều đó trở nên có ý nghĩa với tôi và giúp tôi sống tiếp một ngày. Rồi một ngày nữa và một ngày nữa. Và tôi đã sống được hơn 26 năm rồi.

#5: Luôn Luôn Có Giải Pháp

Sự thật trần trụi là chính tôi đã vẽ ra bức tranh khủng khiếp và kinh tởm ở chốn tận cùng thế giới. Đó là nơi khi không có sự giúp đỡ nào, và không người nào có thể thuyết phục một kẻ đang ngập ngụa là không có con đường nào khác trừ con đường mà hàng triệu người đã trở nên tỉnh táo và giải quyết được vấn đề.

Về cơ bản thì không ai thực sự độc nhất 100%. Vấn đề của bạn đã có ai đó giải được rồi. Những nỗi đau và cơn nghiện bạn đang đối diện là rất thật, nhưng cũng có một sự thật rằng có giải pháp. Giải pháp có thể bắt đầu từ nhấc máy lên, gọi điện thoại và lắng nghe lời khuyên của người khác.

#6: Hãy Cho Phép Người Khác Giúp Đỡ Bạn

Tại sao phải là sự giúp đỡ từ người khác? Vì bạn với mức độ tư duy đó đã tạo ra vấn đề, bạn cần một cách suy nghĩ khác để giải quyết chúng.

Khi bạn nhấc máy và khiêm tốn nói, “Mình đang gặp vấn đề với điều này, và mình nghĩ bạn đã làm cái này rồi. Bạn có lời khuyên gì cho mình nào?” Đó là khởi đầu của một mối quan hệ mới.

Người khác không thể giúp bạn khi bạn đóng chặt cửa.

#7: Hãy Giữ Mình Có-Thể-Dạy-Bảo Được

Những ngày đó tôi đã xem rất nhiều. Tôi xem tiểu thuyết, anime-manga, phim, videogames… như chiếc hố đen để mình chạy trốn sang một thế giới khác. Có một khuôn mẫu lặp đi lặp lại trong đó. Nhân vật chính khi đối mặt với nghịch cảnh – dù là cứu thế giới hay hàn gắn lại với người yêu, họ vẫn cần giúp đỡ.

Một lời khuyên thức tỉnh. Vài bàn tay sát cánh. Sự giúp đỡ đến, và thần kỳ thay! Như phép màu, âm nhạc trỗi dậy, màu sắc biến đổi, nhân vật hành động, thắng cuộc đấu tranh, và cứu thế giới của mình.

Cho nên, hãy giữ mình có-thể-dạy-bảo-được. Bất kể bạn già đầu, giỏi giang hay thành công bao nhiêu. Đó là một trong những điều vĩ đại nhất tôi đạt được trong cuộc sống.

Vì Một Cuộc Sống Dễ Thở Hơn

Cuộc sống sẽ dễ thở hơn khi bạn giữ mình có-thể-dạy-bảo-được.

Cuộc sống sẽ dễ thở hơn khi bạn giữ mình có-thể-dạy-bảo-được.

Cho những ai đang vật vã hay có một thành viên gia đình vật vã, luôn luôn có giải pháp. Có những số điện thoại bạn có thể gọi. Bạn có thể gọi bác sĩ tâm lý. Bạn có thể gọi trại cai nghiện. Bạn có thể gọi bệnh viện. Bạn có thể gọi một người thân.

Thế giới vẫn đang chờ bạn bước ra ngoài và giương cờ trắng. Đó là bước đầu tiên. “Tôi bỏ cuộc. Tôi có vấn đề. Và tôi cần nói với ai đó về nó.” Bạn không cần phải dọn sạch đống rác trong vòng 7 nốt nhạc, nhưng bạn cần phải bắt đầu nghĩ về vấn đề và ai đó để nói chuyện.

Cậu tôi đã không hỏi. Và ông đã sống phần đời còn lại như một xác sống.

Hỏi giúp đỡ đi. Và cuộc sống bạn sẽ dễ thở hơn nhiều.

Requiescat in pace.

One Comment

  • min ad says:

    Tôi phải nói rằng bài viết của bạn rất tuyệt vời, những bài học và câu truyện hết sức sâu sắc và truyền cảm hứng. Tôi hoàn toàn đồng ý với việc chúng ta cần sự giúp đỡ. Chúng ta có thể mượn hoặc vay ai đó điều gì, cái gì để giải quyết vấn đề của mình trước sau đó trả lại và tất cả mọi người đều có thể hạnh phúc và có những mối quan hệ tốt đẹp tuy nhiên hầu hết chúng ta thường nghĩ chúng ta phải tự mình làm tất cả và chỉ có một mình chúng ta mới có thể làm điều gì đó. Và kết quả thường là chúng ta lãng phí, chờ đợi thời gian trôi qua quá lâu, chúng ta mất nhiều thời gian hơn để chờ đợi đạt được điều gì đó.
    Hy vọng admin có nhiều bài viết hay trong thời gian tới nữa. Các bạn độc giả cũng có thể tìm hiểu về những hành trình và trải nghiệm của bản thân tôi tại http://songphaihanhphuc.com

Hỏi đáp, bình luận hoặc thắc mắc ở đây...