Skip to main content

99% thất bại đến từ những người có thói quen biện hộ – George Washington Carver

Lời biện hộ là những lời nói dối chúng ta tự bảo mình để tránh đối mặt với sự thật mất lòng. Nhưng càng bào chữa chừng nào, bạn càng không thể vượt qua lời biện hộ của mình chừng đó. Thay vì tìm ra nguyên nhân gốc rễ, bạn chỉ giấu đi triệu chứng bên ngoài. Một trong những bước quan trọng nhất trong sự phát triển cá nhân của bạn là nhổ tận gốc lời biện hộ và đối diện với vấn đề thật sự ẩn giấu đằng sau, với ý thức và lòng dũng cảm.

Dưới đây là 3 lời biện hộ nguy hiểm nhất mọi thời đại và sự thật ẩn giấu đằng sau chúng. Tình cờ, chúng liên quan đến ba nguồn tài nguyên cơ bản nhất chúng ta có: thời gian, tiền bạc và con người.

1. Tôi Không Có Thời Gian

Khi bạn tự bảo mình không có thời gian, bạn biết rõ đó không phải là sự thật. Sự thật là bạn đang nghĩ, “Điều đó không đủ quan trọng với mình nên mình không dành thời gian cho nó”. Bạn không có thời gian tập thể dục. Bạn không có thời gian để yêu thương. Bạn không có thời gian để học thêm, làm thêm, phát triển thêm.

Hẳn nhiên là bạn có thời gian. Nếu mỗi giờ là mỗi kg vàng thì bạn có 24 kg vàng mỗi ngày để sử dụng tùy thích. Sau một ngày, bạn sẽ bị tước đoạt hết những gì chưa sử dụng. Ngày hôm sau, bạn lại được cấp tiếp 24kg vàng. Nếu lấy thời gian làm đại lượng đo thì người giàu và người nghèo đều giàu như nhau.

Bạn nhận ra rằng bạn có nhiều thời gian như bao nhiêu người khác, và người khác cũng sống giống như bạn. Họ cũng ăn uống, học tập, làm việc, nghỉ ngơi, yêu đương, du lịch… Sự khác biệt là họ cho chúng mức độ ưu tiên cao hơn trong đời họ. Bạn không phải là nạn nhân của hoàn cảnh. Nếu bạn không thích hoàn cảnh hiện tại của mình, hãy thay đổi.

Thật ngộ khi những người cam kết họ không có thời gian lại thấy rất nhiều thời gian cho những hoạt động kém như mạng xã hội và thức ăn rác, xem TV. Nếu bạn không có thời gian học tập, thì chắc chắn bạn cũng không có thời gian để lướt Facebook. Bạn đang thực sự nói học tập không đủ quan trọng với bạn. Rất dễ để đổ thừa vấn đề vì thiếu thời gian, nhưng vấn đề thực sự là bạn thiếu ý chí.

2. Tôi Không Có Tiền

Nếu bạn thực sự muốn một thứ gì đó, “Tôi không có tiền” không phải là lời biện hộ. Tôi chỉ hưởng lương cố định. Tôi không có kỹ năng đặc biệt/công năng đặc dị :). Tôi không có nhà mặt phố, bố làm to, người yêu đại gia.

Bạn luôn có thể kiếm thêm tiền hoặc cắt giảm chi phí hoặc tìm cách có được món đồ bạn muốn với giá thấp hơn (săn hàng khuyến mãi, mua đồ cũ). Sự thật đằng sau “Tôi không có tiền” là “Tôi không muốn nó đủ mức”. Kiếm món tiền bạn cần chỉ là vấn đề thời gian và phương pháp. Mà chúng ta đã chứng minh thiếu thời gian hay không biết cách kiếm tiền thì không phải là lý do hợp lý để bỏ cuộc :). Nếu bạn muốn mua một thứ gì đó vượt trên khả năng chi tiêu của bạn, bạn hoàn toàn có khả năng đặt nó là mục tiêu ưu tiên cao trong bảng kế hoạch tài chính, sau đó dành thời gian học cách đạt được chúng.

3. Tôi Không Biết Cách Làm

Đây là một trong những lời biện hộ nhu nhược nhất lịch sử. Tưởng tượng con người sẽ tiến hóa ra sao nếu mọi người nói: “Tôi không biết cách tạo ra lửa, động cơ hơi nước và máy tính điện tử” (3 phát minh vĩ đại nhất lịch sử nhân loại). Tôi không biết cách nói chuyện cho có duyên. Tôi không biết cách kiếm công việc tốt hơn. Tôi không biết ngoại ngữ.

Bạn có khả năng học không? Bạn có ngừng học sau khi biết bò, phàn nàn: “Tôi không biết cách đi?” Làm gì có! Bạn học cấp 1, rồi tốt nghiệp cấp 2, rồi hoàn thành cấp 3, rồi bước chân vào đại học, và đi làm. Bẩm sinh bạn luôn từng bước chọn những thử thách mới thay vì thụ động than thở. Có thể bạn không đẹp, nhưng bạn có thể học cách ăn mặc và sửa soạn cho phù hợp hơn không? Có thể bạn không biết nấu ăn, nhưng bạn có thể học cách cầm chảo rán chứ? Sự thật đằng sau “Tôi không biết cách làm” là “Tôi không sẵn lòng học”. Bạn phải thừa nhận là bạn lười biếng.

 

Đừng để những lời biện hộ kiểm soát cuộc đời bạn. Nếu bạn thấy mình buộc miệng nói ra, lập tức sửa lại với câu nói của sự thật. Sự thật có thể không dễ chịu lúc đầu. Rất dễ chịu cho cái tôi nếu bạn đổ thừa sự thất bại cho những yếu tố bên ngoài không kiểm soát được như thiếu thời gian, thông tin, tài nguyên. “Tôi không biết cách” dễ nói hơn “Tôi không sẵn lòng học”. Nhưng khi bạn thừa nhận sự nhu nhược, lười biếng, hay thiếu khao khát, bạn đã đối diện với sự thật, và từ đó bạn sẽ có cơ hội phát triển. Tôi tin rằng bạn có thể đạt hầu hết mọi thứ bạn muốn, vấn đề chỉ là khát vọng và chiến thuật.

Những gì bạn kiểm soát được, bạn sẽ phát triển được. Đó là quy tắc số 1 của khoa học quản trị. Bạn không thể kiểm soát thời gian, nhưng bạn có thể kiểm soát độ ưu tiên của những hành động lấp đầy thời gian (thói quen). Bạn không thể kiểm soát thông tin, nhưng bạn có thể kiểm soát mình chọn học gì và dành bao nhiêu nỗ lực (ăn kiêng thông tin). Bạn không thể kiểm soát tiền (lạm phát), nhưng bạn có thể chọn mình mua những gì (tiêu dùng ý thức) và làm những hoạt động tạo thu nhập hiệu quả hơn (sự nghiệp và kiếm tiền, đầu tư). Bằng cách kiểm soát những tài nguyên nằm trong tầm tay, bạn có thể có chiến thuật sống hiệu quả hơn và tạo ra được bất kỳ loại tài nguyên nào bạn khao khát.

Đừng để cái tôi ngáng đường sự phát triển bản thân của bạn. Hãy nhổ rễ lời biện hộ, đối diện với sự thật cay đắng, và bắt đầu đi những bước cần thiết để thay đổi cuộc đời mình.

3 Comments

Hỏi đáp, bình luận hoặc thắc mắc ở đây...